03
02
01
Tue
Wed
Mon
Thur
fri
sat
sun
sun
sat
fri
Thur
Mon
Wed
Tue
05
04
03
02
01
Tháng 11
Sau khi tốt nghiệp đại học ở Busan, tôi một mình rời xa nơi quen thuộc, bước đến một thành phố lạ lẫm, không người thân, không bạn bè. Giữa những ngày chênh vênh ấy, tôi xin được vào làm tại một công ty – nơi số phận khẽ sắp đặt để tôi gặp anh.
Hôm đó, ngay trước giờ tan ca, anh bước đến gần, ánh mắt có phần ngập ngừng nhưng chân thành, rồi khẽ nói lời xin số liên lạc. Quá bất ngờ, tôi phản ứng theo bản năng, chẳng những từ chối mà còn nặng lời: “Xin số để làm gì? Sao lại tự dưng xin số người ta?” Khuôn mặt anh thoáng đỏ lên, rồi anh im lặng quay đi, để lại trong tôi một cảm giác khó hiểu.
Đêm ấy, khi ngồi một mình giữa căn phòng trọ tĩnh lặng, tôi chợt nhớ lại ánh mắt bối rối của anh. Một thoáng hối hận dâng lên, tôi thấy mình thật vô lý. Vì vậy, tôi chủ động liên lạc, gửi lời xin lỗi. Không ngờ, từ sự bắt đầu vụng về ấy, chúng tôi dần trở nên thân thiết.
Những tin nhắn ngày một nhiều, những câu chuyện tưởng chừng không bao giờ cạn. Rồi đến một ngày, chúng tôi có buổi hẹn hò đầu tiên ở khu vui chơi giải trí. Tối hôm đó, khi xe vừa dừng lại, trước lúc tôi bước xuống, anh khẽ níu tay tôi, giọng run run nhưng đầy quyết tâm: “Chị… làm người yêu em nhé?” Tôi lặng đi vài giây, rồi khẽ gật đầu. Khoảnh khắc ấy – 30/4/2023 – đã trở thành dấu mốc ngọt ngào nhất trong cuộc đời tôi.
Tình yêu của chúng tôi cứ thế lớn dần qua những buổi gặp gỡ nơi công ty, qua những lần hẹn hò quán cà phê đầy ắp tiếng cười. Một năm sau, vào ngày 4/5, anh quỳ gối cầu hôn tôi trong niềm xúc động vỡ òa. Và rồi, 16/8/2024, chúng tôi chính thức đặt bút ký vào giấy đăng ký kết hôn – không chỉ là sự gắn kết pháp lý, mà là lời hứa sẽ cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.
Từ một lần lỡ lời, từ một cuộc gặp gỡ bất ngờ, tình yêu đã nảy mầm và nở hoa, để giờ đây, chúng tôi có một hành trình hôn nhân trọn vẹn và thiêng liêng.